Thứ Hai, 11 tháng 5, 2015

TÚY LÚY XÀ BẦN CA. (Thơ Hùng Nguyễn)

   
       tÚy LúY xÀ bẦn Ca ! 
 
    1-
Rượu ngon chẵng thiết bạn hiền
Thơ ngon có gái làm tiền tri âm
Rượu thơ, thơ rượu phù trầm
Lưu Linh, Lý Bạch cũng nằm đấy thôi.

    2-
Muối tan trong nước ta có biển
Rượu chảy vào lòng ta có sông
Vẹt ngả vườn hồng như rừng động
Hòn sỏi trên tay hóa núi non.

   3-
Nhớ xưa ngộ đạo làm chú tiểu
Cạo đầu ba vá Phật pháp tăng
Con mắt lá răm duyên nghiệp nặng
Bồ tát nghe kinh nhớ đàn bà
Ba ngàn thế giới phiêu lưu quá
Một nẻo đam mê một niết bàn
Thôi về chăn gối lên kiếp nạn
Địa ngục một đường một pháp môn.
                      

   4-
Trên thế giới hơn nửa là giống cái
Ta hiền lương yêu hết thảy đàn bà
Chơi cả đời chưa em nào ghét cả
Thi Đáng Yêu, thắng tuyệt đối, chắc luôn
Có thể ta vừa xấu, nghèo, lại dốt
Chỉ nghênh ngang nhờ tim lớn gan to
Cửa mở toang cho bất kỳ ai muốn trọ
Môi nồng nàn cho bất kể ai thèm hôn.

   5-
Vợ ơi ! vừa là con vừa là mẹ
Ta đóng một đời hai vai diễn: cha - con
Thế đấy, trăm năm không đầy mà cứ trọn
Có thiếu gì đâu ngoài một chút yêu.

   6-
Không tiền, thất nghiệp cho sang
Có tiền, làm chủ tiệm vàng cho oai
Chiều về quẵng gánh mệt nhoài
Cười lên đầu núi, khóc ngoài sông xa.
                       

   7-
Ừ nhỉ,  mầy có thù tao cũng phải
Tao con quan - mầy con lão lính hầu
Tiếng học dốt tao thi đâu cũng đậu
Mầy cắm đầu cứ rớt tới rớt lui
Chán villa tao bỏ nhà đi bụi
Sợ bụi bờ mầy biết trốn vào đâu
Con bạn học, tao giả đò chê xấu
Đem tặng mầy-làm từ thiện tình yêu
Chất phác thành ngu, thiệt tình không hiểu
Thứ của cho lăng nhục kẻ được cho.
 

Ừ nhỉ, mầy trả thù tao được đấy
Tao rớt đài từ thuở lên giàn thiêu
Ta đổi vai, thiếu dư thành dư thiếu
May, tao quen thói giang hồ, chơi ngon
Sâu bọ làm người, hơi đâu ân oán
Lầm lũi ung dung cọp xuống đồng bằng
Mắt mầy nhìn tao cả đời không thẳng
Hà, hà ! quần lót vợ mầy tao lột đêm qua.

Ừ nhỉ, mầy trả thù tao phải quá
Tao cười cười, chưa biết đứa nào đau.
                         

   8-
Xưa, năm mươi con gái đi lên núi
Ta bị một mình làm rể Âu Cơ
Đẻ ra một bầy nửa kinh nửa rợ
Chiều buồn buồn làm ác để mua vui.

   9-
Ta siêng tắm nên người không có Đất
Uống bia nhiều nên Nước cũng đi tong
Sống ở phố nên trời Quê lạ lẫm
Xài nước hoa nên chẵng có Hương riêng
Nên đời thơ dĩ nhiên đầy tai tiếng
Nên thơ đời đáng tặng gái mà thôi
Dám vỗ ngực thơ chưa hề đắc tội
Chỉ hơi hơi làm khổ đám đàn bà.

   10-
Café một lũ vĩ nhân
Nghiêng tai nghe lóm thánh thần ba hoa
Cùng chung một cõi người ta
Sao ai cũng giỏi mình ta dốt hoài
Cứt trâu làm lụy bông lài
Về nhà dụ vợ nằm dài đấm lưng.

   11-
Ta, gã Judas không thèm bán Chúa
Đồng tiền vàng, nhân nghĩa thắm vàng hơn
Trên thập giá Chúa kêu trời đau đớn
Đời đóng đinh ta, ta có rên đâu
Trường khổ nhục trạng nguyên ta thi đậu
Treo bảng vàng tên tuổi nhục gia phong
Chiều Đồi Sọ thương mẹ già gào khóc
Tội thằng con ngu bán rẻ đời mình.

   12-
Thơ như kiếm pháp Độc Cô Cầu Bại
Tri kỷ say nghiêng ngữa Lệnh Hồ Xung
 Độc ẩm mênh mông đất trời chén cụng
Thất tình say ngạo mạn Lý Thám Hoa
Giải sầu ôm hương sắc dăm bảy đóa
Hào hoa say trăng gió Sở Lưu Hương
Thơ như múa, triều Đường suy, hết phước
Chịu chơi say xô Lý Bạch xuống sông.
                       

   13-
Khi tán gái còn nhuyễn hơn tán cháo
Đến ni cô cũng nuốt lệ nam mô
Đừng bợ đỡ gã nhỏ con ngon độ
Chẵng qua ta quen thuộc lối đi về.

   14-
Khinh thường sống chết ta trốn mổ
Về nằm uống rượu chực hòng quên
Người say muốn chết - virus chết
Bạo bệnh êm ru cũng lẽ thường
Nếu lỡ ngày mai khi Chúa rước
Còn có chút gì hối tiếc đâu
Mặc may chút đỉnh: Em yêu dấu
Chưa kịp cưa đôi chén rượu tình.

   15-
Đôi khi dắt gái tơ vào khách sạn
Đã chắc gì ta làm chuyện tào lao
Hãy đội ơn đi, tân lang khờ khạo
Đêm động phòng nương tử hãy còn gin.
                

   16-
Lắm chiều bia nốc nhạt như nước ốc
Toilet năm lần chưa chạm cõi say
Câu thơ vàng chóe trào lên nổi bọt
Biết chảy về đâu: nam bắc đông tây ?
Lên phương Tây có người ta thương nhớ
Đất Bắc lạnh mùa góa phụ chờ mong
Biển Đông mặn mòi vợ nằm trông ngóng
Xuôi về Nam ôm đở gái lai Miên.

   17-
Chắc rồi đột quỵ bên bàn nhậu
Ngực ai trắng quá gối đầu nghiêng
Bạn bè có đến ngâm thơ viếng
Nhớ góp cho chai Nữ nhi hồng
Uống say mà nhắc thời ta sống
Thơ nịnh đàn bà đến linh thiêng
Bia lon,bia đá - đừng bia miệng
Ta chịu tan vào với khói mây.


   18-
Rượu tiễn Vân Trường về Tây Thục
Rót ly tống biệt uống tình thân
Bao giờ rượu tiễn ta viễn xứ
Uống chén Kinh Kha thích khách Tần
Chơi thêm chén nữa Đơn Hùng Tín
Kiếp sau uống tiếp sạch phù vân
Chừ đong chén cạn, chừ sợ đổ
Giọt rượu cay sè(xxx)tình nhân.

   19-
Bài thơ say quá đòi nằm ngữa
Ừ, thì thiên hạ vốn bao dung
Ta say quá trớn rời điểm tựa
Té sấp thơ đè muốn gãy lưng
Chủ quán ban ơn cho ta dựa
Da thịt thơm lừng. Tỉnh. Rưng rưng.

   20-
Ha ! ha ! Túy lúy... xà bần ca...

          (Hùng Nguyễn - Bài cuối cùng viết ở Việt Nam)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét