Âm bản.
Có nhiều khi ta soi ta trên vách
Bóng nhân sư rũ xuống giữa xanh mờ
Âm bản ta sao lại buồn đến thế
Giọt mưa mùa đọng thạch nhũ nín câm...
Có nhiều đêm ta rụng vào vào lăng tẩm
Vết hoàng gia còn rào rạo nhục hình
Âm bản ta vô hồn nằm bất tỉnh
Đêm ngợi ngời gián nhấm hôn mê sâu...
Có nhiều đêm ta âm thầm làm dấu
Chúa ba ngôi cũng cạch mặt ta rồi
Âm bản ta có làm gì đắc tội
Mà đông về lay thập giá chênh vênh...
Có nhiều đêm ta nghe ta thấm mệt
Vác một đời định mệnh rã hai vai
Âm bản ta nằm còng vêu tại ngoại
Nghe bõ già lễ sớm kéo chuông khuya...
Có nhiều đêm (ra đêm nào cũng thế)
Dáng nhân sư hắt tối phía không người
Âm bản ta lặng yên cương chờ đợi
Ngày,ngày ơi!
Cuồng cẵng...
Mặt trời...xưa.
Có nhiều khi ta soi ta trên vách
Bóng nhân sư rũ xuống giữa xanh mờ
Âm bản ta sao lại buồn đến thế
Giọt mưa mùa đọng thạch nhũ nín câm...
Có nhiều đêm ta rụng vào vào lăng tẩm
Vết hoàng gia còn rào rạo nhục hình
Âm bản ta vô hồn nằm bất tỉnh
Đêm ngợi ngời gián nhấm hôn mê sâu...
Có nhiều đêm ta âm thầm làm dấu
Chúa ba ngôi cũng cạch mặt ta rồi
Âm bản ta có làm gì đắc tội
Mà đông về lay thập giá chênh vênh...
Có nhiều đêm ta nghe ta thấm mệt
Vác một đời định mệnh rã hai vai
Âm bản ta nằm còng vêu tại ngoại
Nghe bõ già lễ sớm kéo chuông khuya...
Có nhiều đêm (ra đêm nào cũng thế)
Dáng nhân sư hắt tối phía không người
Âm bản ta lặng yên cương chờ đợi
Ngày,ngày ơi!
Cuồng cẵng...
Mặt trời...xưa.
(HÙNG NGUYỄN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét