Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2015
HẠNH NGỘ BÊN ĐỜI. (Thơ Hùng Nguyễn)
HẠNH NGỘ BÊN ĐỜI.
1-Có gã làm thơ trái tim vá đùm vá đụp
Từng vuông thơ tình khâu miếng đỏ miếng xanh
Có gã làm thơ kiêm nghề làm phúc
Từ thiện tình yêu cho cả gái đứng dường...
2-Có người đàn bà núp sau lưng mặt trời tây tiến
Phơi ngực trên đồi núm vú đỏ lung linh
Khách đến không mời,khách về không tiễn
Giấu giữa corset dăm bảy cuộc tình...
3-Có gã làm thơ bán trời không làm văn tự
Xài sang đời mình mà phá sản trăm năm
Có gã làm thơ chỉ tôn vinh nhan sắc
Đẹp cả cái nơi không dám gọi thẳng tên...
4-Có người đàn bà nằm hai chân kẹp tréo
Lắng nghe đàn kiến vàng dục vọng lên đồng
cắn xé từng micro đơn vị tũy sống
Nghiến răng níu chằng sợi thần kinh cheo leo...
5-Có gã làm thơ chơi như thiên tử
Đốt thơ mình hâm nóng đại hồ trường
Có gã làm thơ nghịch như quỷ sứ
Be bờ vô thức tát bắt từng câu thơ...
6-Có người đàn bà đếch thèm ra giá
Mắc rẻ gì đâu cái thuở rất người
Mặc giọt rượu lặng lẽ rơi vô tội vạ
xuống vùng da non cấm địa bỏng xót xa...
7-Có hai đứa đần bày ra trò hạnh ngộ
Xoắn bện vào nhau treo định mệnh tòn teng
Gã làm thơ dại gái quăng phao cứu hộ
Gái vong ưu dại thơ tắt phụt đèn
Gió bên kia núi thổi về vọng đêm ái ố
Xé toạc lòng như tiếng mẹ cò sập bẫy gọi con...
(HÙNG NGUYỄN)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét