Một chút...
Có thể với ai đó, anh hơi khờ một chút
Nằm buồn xo nghe hạnh phúc người ta
Say muốn chết mà rượu chiều cố nốc
Xách xe ra đường chực phố ngắn tình xa.
Có thể với ai đó, anh hơi khùng một chút
Cười một mình trong vũng tối nguy nga
Khi màn hình sáng vô duyên một chữ Nhớ
Mất hai ba ngày rủng rỉnh buồn xa hoa.
Có thể với ai đó, anh hơi tham một chút
Cống phẩm đất trời muốn vơ vét làm của riêng
Luật pháp nước ta không có tội danh Yêu Ẩu
Thì sợ quái gì mà đứng thẳng giữa chiều nghiêng.
Có thể với ai đó, anh hơi tình một chút
Hát câu thơ tan mất bóng yêng hùng
Biết nơi em đêm nay hai mươi độ
Anh đóng cửa phòng, hạ mười tám độ, chịu rét chung.
Có thể với ai đó, anh hơi liều một chút
Bó gối tương tư trong hang ổ êm đềm
Em đâu rẻ: ba chục đồng tiền phãn trắc
Gã Judas tình còn e giá cao hơn.
Có thể với ai đó, anh mất đi một chút
Mất mà đầy - Đầy... khoãng trống vốn để hoang.
Nằm buồn xo nghe hạnh phúc người ta
Say muốn chết mà rượu chiều cố nốc
Xách xe ra đường chực phố ngắn tình xa.
Có thể với ai đó, anh hơi khùng một chút
Cười một mình trong vũng tối nguy nga
Khi màn hình sáng vô duyên một chữ Nhớ
Mất hai ba ngày rủng rỉnh buồn xa hoa.
Có thể với ai đó, anh hơi tham một chút
Cống phẩm đất trời muốn vơ vét làm của riêng
Luật pháp nước ta không có tội danh Yêu Ẩu
Thì sợ quái gì mà đứng thẳng giữa chiều nghiêng.
Có thể với ai đó, anh hơi tình một chút
Hát câu thơ tan mất bóng yêng hùng
Biết nơi em đêm nay hai mươi độ
Anh đóng cửa phòng, hạ mười tám độ, chịu rét chung.
Có thể với ai đó, anh hơi liều một chút
Bó gối tương tư trong hang ổ êm đềm
Em đâu rẻ: ba chục đồng tiền phãn trắc
Gã Judas tình còn e giá cao hơn.
Có thể với ai đó, anh mất đi một chút
Mất mà đầy - Đầy... khoãng trống vốn để hoang.
(Hùng Nguyễn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét