Thứ Tư, 27 tháng 5, 2015
MÔI ĐÊM. (Thơ Hùng Nguyễn)
Môi đêm.
Có đôi môi nào ở không đêm nay
Để ta gói đem về căn phòng tối
Nơi an nghỉ loài chiên đen sống vội
Không gió.Không mưa.Không nửa bóng ngày.
Có đôi môi nào rổi rãi đêm nay
Cho ta mướn để gữi tình sương khói
Nơi đệm hoa phát cuồng say nóng hổi
Ta nếm nhau thắp lửa thuở lưu đày.
Có đôi môi nào làm nũng đêm nay
Cho ta cắn thành dấu răng tứa máu
Có giọt nào bệt vào thơm vai áo
Thành vết son đỏ tủi nhục lất lây.
Có đôi môi nào chịu chết đêm nay
Để ta chia nửa phận đời hoang dã
Nửa bài thơ bụi gà đồng mèo mã
Còn nửa nào hào phóng sáng mai đây.
Có đôi môi nào làm của đỗ đêm nay
Ta hốt lại mà mang ơn thượng đế
Bập vào nhau chịu cúi đầu hành lễ
Giấc buồn tình đêm đốn mạt trò say.
(Hùng Nguyễn)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét