Thứ Năm, 14 tháng 5, 2015

CHIỀU BIA TƯƠI. (Thơ Hùng Nguyễn)






      CHIỀU BIA TƯƠI.
 
-Có những chiều bình yên không ai để ý
Quán ế òm ôm vài lít bia tươi
Nâng từng vại trót nỗi buồn cũ mới
Theo bước chiều líu ríu phía trăng non
Không còn ai đành một mình nhỏ mọn
Đếm từng giòng từng giọt những hư hao
Trăm thất lạc thành cùng đinh dã thảo
Coi như kiếp này đành chịu bỏ không...


-Có những chiều bình yên trái tim lêu lổng
Rượu đáng say thì cũng tạm say rồi
Vẫy tay cũ chào mặt trời đi về núi
Nơi một thời tung tẫy nốt thanh xuân
Cha mẹ cho đời, trời cho ngu xuẩn
Vung tay hải hồ, quá trán từ tâm
Ừ nhỉ, té ra mình tầm phào, thua đậm
Coi như kiếp này đành chịu bó tay...

 

-Có những chiều bình yên không thèm cựa quậy
Ngồi thu lu bó gối một quán chiều
Những mối tình ngang qua lung linh ảo diệu
Ta cười nhìn theo quên mất tình mình
Đâu hay đàn bà vẫn tựa vai thiên định
Ai cần bên ta nửa bóng mát chiều vui
Thêm một chầu bia tươi không tên không tuổi
Coi như kiếp này đành chịu vô duyên...
 

-Có những chiều bình yên đố trời cạy miệng
Hết biết nói gì, mà nói với ai đây
Chiếu bạc đời lỡ tay xòe lẩy bẩy
Rớt quân bài đen đủi xuống trò chơi
Thôi, thua non, cứ về, dẫu không ai đợi
Chiều bia tươi lòng dạ cũng xênh xang...



 -Chiều cạn rồi, mò túi nào cũng cạn
Lỡ thiếu tiền ta xin ký sổ bằng thơ
Con chủ quán cười cười không cho nợ
Coi như kiếp này đành chịu... ô danh.
 
                           (HÙNG NGUYỄN)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét