Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2015

NGÀY VẮNG CHÚA... (Thơ Hùng Nguyễn)







        Ngày vắng Chúa


  1-
Ngày vắng Chúa
Chuông địa đàng gióng giã
Quét lá nho khô thấp thoáng chổi Adong
Vú Eva mọng căng đùng đưa võng
Ru loài người bụ bẩm sữa yêu đương
Biển Noeh đến vỡ bờ rộng lượng
Nhịp sóng đời buồm thắm nhấp nhô
Đôi bồ câu cắp về mầm nguyệt quế
Quên đi, quên đi một thời...

2-
Ngày vắng Chúa
Mặt trời say nha phiến
Ngô nghê rơi từng giọt nắng xanh lè
Trên cánh đồng rối chân bầy cò mẹ
Biết gắp gì về tổ đêm nay
Con có đói hãy nhớ lời mẹ dạy:
Ngậm mỏ nuốt lời gánh chịu cuộc chơi
Biết đâu mai qua mùa tầm gỡi
Mặt trời lên đồng lúa lại vàng ươm...                 



3-

Ngày vắng Chúa
Bầy trẻ đi ra từ ống nghiệm
Vươn thứ hình hài chẵng rõ mẹ cha
Ngàn nụ hôn hôi miệng bừa lên má
Trăm đôi tay nghịch đất vỗ lưng nhau
Con nít hồn nhiên quên rào giậu
Bày trò chơi "ta đứng, ta ngồi"
Một khi té ngả đau hờn dỗi
Nụ hôn xưa chạy nọc chết người...

4-
Ngày vắng Chúa
Lũ tông đồ tranh ngôi Chúa
Ăn thua nhau bêu xấu bêu hèn
Miệng lưỡi thành dao cắt không hổ thẹn
Tri kỷ một đời chết dưới tay nhau
Những vết đâm không thấy máu
Những nụ cười giữa mặt đã căng cơ
Và chiều xuống ruồi lằng khóc chợ
Judas trịn lên ngôi Chúa - lâm thời...

 5-
Ngày vắng Chúa
Trâu bò đi ra phố
Nhóc nhách chewinggum đở nhớ nắm rơm khô
Cắp nách đôi sừng đi vào nhà thổ
Sau cặp kính râm lấp lóa ánh chiều
Không có ngọn roi, không sợi thừng cột níu
Móng guốc nghênh ngang cỏ nát đường về
Không giấy phép kinh doanh ngành đồ tể
Lũ trâu bò lăn  sả nuốt sống nhau...

6-
Ngày vắng Chúa
Mẹ tung tăng xứ Mỹ
Chai X.O vơi giữa khúc dạo đầu
Valse trung liệt nửa mùa say biến tấu
Mẹ già vui ngả ngớn bể dâu
Ở đâu xa lắc hoa vàng bướm đậu
Mẹ chết chìm đêm phố thị phù hoa
Có thứ thủy chung không cần hóa đá
Say cứng đờ tượng tuyết cũng vọng phu...

7-
Ngày vắng Chúa
Nước sông thành rượu
Chừng như men chín ủ từ mây
Nửa thế giới ùa say lẩy bẩy
Xổ ra thơ úng ngập tận đầu non
Con sông rượu nhuận trường thơ táo bón
Nên tài hoa bỗng chốc rẻ như cho
Thi nhân say đánh đàng đánh đọ
Đi qua ngày vạn tuế bóng chênh vênh...

8-
Ngày vắng Chúa
Giống đàn bà hè nhau sanh giặc
Khóa mê cung xách gói xuống đường
Cũng đòi làm quan cũng đòi làm tướng
Tự thương mình từng đồng bóng lung linh
Có thứ tình yêu nghe chừng lưỡng tính
Giữa cơn đau hoan lạc cũng vô thường
Và khi người đàn bà lên cơn bướng
Đất trời xuống nước thở hơi ra...
        
9-
Ngày vắng Chúa
Đêm tâm linh vô chủ
Sùng sục reo trong hang ổ chùng the
Nổ pháo hoa bao diệu kỳ mới mẻ
Chập chùng trôi trên suối trên ngàn
Thiên thu một thoáng ra rơm rác
Chắp tay một kiếp cũng bằng không
Bước ra từ mộng đi về mộng
Ăn nằm với mộng... mộng cùng tan...

10-
Ngày vắng Chúa
Em làm mình làm mẩy
Réo người xưa bắt vạ yêu lường
Ngàn vàng hố giá trăm mộng tưởng
Mấy ai áo rách vá bằng thơ
Có những giòng sông đôi bờ đều lở
Em ở bên nào cũng chịu hư thân
Thôi thì để gió mơn man rậm rật
Ngỏ ngách cuồng da thịt tự xôn xao...
        
11-
Ngày vắng Chúa
Ta tự vặt lông mình nằm trên thớt
Đợi lũ tri âm bằm chả đãi nhau
Cầm bằng bìm bịp không đất lành để đậu
Lại hay quên giấu đút chân tình
Chuyên cần say giữa cuộc đời rất tỉnh
Thường mềm môi không nói nổi lời khôn
Cây thập giá đè còng lưng chạy trốn
Lê la chơi khi vất vã làm người...

12-
Ngày vắng Chúa
(Đã chắc gì Chúa vắng)
Bỏ trần gian xưng tội với quỹ ma
Đêm vô tận chợt vô năng phép lạ
Hiện nguyên hình cát bụi rải về đâu
Vườn cổ tích trồng giấc mơ Thứ Sáu
Người yêu người sỏi đá mọc nhân duyên
Và như thế trăm năm đâm tha thiết
Vì có bao giờ Chúa dám bỏ đi xa...
                            (HÙNG NGUYỄN)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét