Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2015

DU CA. (Thơ Thất ngôn Hùng Nguyễn)

      
              Du ca.

Giang hồ một chặp tơi manh giáp
Mươi năm kinh sử thế là tong
Những chiều nát rượu co đầu khóc
Mẹ già thắp đuốc lạy nhân gian.

Người tiển ta đi lên giàn hỏa
Lui về lặt lá đếm ngày rơi
Những chiều gánh suối ra đồng tưới
Nợ đời muốn trả chẵng ra trò.

Ta nuôi con thỏ - nuôi con sáo
Mắt hiền con gái - hót chiêm bao
Những đêm rừng khép ôm độc đạo
Nhớ phố hoa đèn nở như sao.

Chưa biết bao giờ về bổn xứ
Mấy nắng người phơi rốc một đời
Gã trẻ mất mùa say lãng tử
Một lạy hoàn lương, nhé em ơi !


                          HÙNG NGUYỄN)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét